Xin
ngồi xuống đây
Xanh
cùng cỏ dại
Nghe
bầy đá cuội lao xao
Ai
biết mà biết ai?
Rằng
hoa lá không bao giờ buồn
Khi
đưa tay vò nát
Tỉ
tê một dòng nhựa chảy
Với
người là rơi dấu lệ
Với
lá hoa chỉ là rơi
Không.
Xin
mở vòng tay
Thật
thà như mặt đất
Sớm
nắng hay chiều mưa
Không
bao giờ cuối mặt
Hạnh
phúc cũng như nỗi buồn
Cũng
thấm sâu tận cùng đất
Dung.
Mai
kia lên chùa làm chú tiểu
Mặc
áo màu thổ hoàng
Gánh nước cheo leo đầu ghềnh
Lối
về làm rơi tíêng kinh
Tí tách
Tí tách
Hạt
sương trên đầu ngọn
Cỏ
hoa
Nghiêm.
Phan Như
Tháng Năm, 2012
Tháng Năm, 2012