Sunday, October 12, 2008

Trích tựa tập thơ "Sóng Vỗ Mạn Đời" - Đỗ Hồng Ngọc


... Tôi yêu cái hồn nhiên mà cũng rất lạc quan trong thơ Phan Như:

Nào có can chi đời hữu hạn
sống mà gặp nhau đã đẹp vô cùng
Nào có can chi đời lận đận
Giữa trái tim ta có nụ cười hồng

Có lẽ chính vì thế mà P.N. làm thơ. Làm thơ cho tình, làm thơ cho mình và làm thơ cho bạn bè anh em. Thơ như một giải thoát.

Thơ Phan Như chân thật, không làm dáng, kiểu cách. Thơ anh như rót
tự đáy lòng mình. Không có kỹ thuật cầu kỳ, hình ảnh chải chuốt mà đôi khi âm điệu như có cái gì quen thuộc nhưng vẫn làm ta mãi bâng khuâng:

Thôi xin chào đôi mắt màu rêu
Đã ngậm ngùi xa dấu nhìn theo
Tôi đâu dám phụ phàng chi mấy
Nhưng ra đi là chuyện đã liều.

Tôi là người thầy thuốc, bạn anh, không phải là người làm thơ thứ thiệt, vậy mà anh đã tin cậy gởi Sóng Vỗ Mạn Đời, bản thảo tập thơ đầu tay nhờ tôi viết đôi dòng cảm nghĩ, cho nên "tôi đâu dám phụ phàng chi mấy" bèn có đôi lời...

BS.ĐỖ HỒNG NGỌC
(Trích tựa Sóng Vỗ Mạn Đời, NXB Đà Nẳng 1999)

No comments: