Thursday, October 16, 2008

Thi sĩ là gì vậy Ngoại? (Entry của cu Bi gửi Ông Ngoại)


Con nghe mấy hôm nay nhiều người xôn xao... nói Ngoại là thi sĩ. Thi sĩ là gì vậy Ngoại? Ở trong sách con thấy người ta viết từ thi sĩ dưới những bài thơ... Còn mẹ con thì nói thi sĩ là những người vừa hiểu cuộc đời vừa không hiểu cuộc đời.. Thi sĩ cứ thả hồn mông lung và mơ hồ, thi sĩ chẳng biết tính toán hơn thua, thi sĩ không khi nào thực tế...

Vậy thì con thấy Ngoại là thi sĩ thật... Khi mẹ con mới sinh con, Bà Ngoại lo mang ném, lá trầu, dầu tràm ở Huế vào... Còn Ngoại thì lại chỉ gửi cho mẹ con một bức thư, Ngoại đúng là không thực tế chút nào... Ngoại viết gì mà làm mẹ con khóc, có phải Ngoại nói có con ra đời là một hạnh phúc không so sánh được, và cũng là một trách nhiệm mẹ bắt đầu có với cuộc đời... Khi mẹ mang thai con, Ngoại đóng gói gửi giúp Bà Ngoại mấy lời căn dặn lẩm cẩm bằng phát chuyển nhanh, cuốn sách nuôi con đầu lòng... Còn bản thân Ngoại thì lại chỉ dặn mẹ con: từ nay cười là cười cho cả 2 người (cho cả con), khóc là buồn cho cả 2 người (lại có con), hít thở là hít thở cho cả hai người... ngắm một cái hoa là ngắm cho cả con nữa...

Qua Ngoại, con được biết về chùa ở Huế, Ngoại dắt con lên chùa mỗi ngày khi con ra Huế, ngày nào cũng vậy, Ngoại đưa cả cái dùi cho con đánh chuông, Ngoại chỉ cho con ông Thầy tu, người mà con không bao giờ hiểu vì sao lại không được ở bên mẹ, và lại dặn con luôn phải thương mẹ, cầu nguyện cho mẹ... Ở Huế, thay vì mải miết sà vào những quán cơm hến, bánh bèo, bánh canh như mẹ con, con lại có những chuyến phiêu lưu ở đồng quê Huế... Được Ngoại chở về làng Nam Phổ, làng Phú Mậu, được tận tay sờ vào cây lúa, tận mắt nhìn thấy cánh đồng, và còn chơi bầu cua tôm cá nữa... Nói thật, con chẳng biết gì cả, con chỉ thích cảm giác phiêu lưu được Ngoại chở bằng xe Honda đi xa Huế, nhưng con lại nhớ mãi những chuyến đi ấy.

Ngoại à, còn một điều này nữa, con phát hiện có lẽ thi sĩ là người không sợ chết... Vì lúc con nghịch ngợm không nghe lời Ngoại, con không chịu ngủ trưa, con đòi xem băng đĩa... Ngoại lấy cái dao trong bếp, Ngoại chĩa vô bụng và nói: Ông muốn tui chết không, ông muốn tui chết không? Chắc Ngoại còn nhớ lúc đó con đã làm gì, đúng không... Con cười và bỏ đi ra ngoài sân...

Ngoại à, Ngoại vẫn tiếp tục là thi sĩ nhé, để có thể con tiếp tục được hưởng những cái lông bông của Ngoại...


Sài Gòn, tháng 10 năm 2008
Bibi - Con trai của Mimi


* Hình trên được chụp vào năm 2001 - khi Ông Ngoại vào Sài Gòn thăm Bi khi Bi được vài tháng tuổi.

No comments: