Thursday, October 2, 2008

Sống mà gặp nhau đã đẹp vô cùng - Mimi viết cho Ba


Vậy là hôm nay đọc lại hết tất cả những bài thơ của Ba. Những bài thơ mà suốt cả tuổi thơ con đã thuộc lòng, nhưng đến bây giờ mới hiểu.

Tôi cầm một cọng liên xanh
nhớ em bàn tay công chúa
đã dịu dàng gõ vào trái tim
cho đến khi máu úa


Hồi nhỏ chỉ đọc lui đọc tới, thuộc lòng những vần điệu đến nỗi thân quen, và tưởng là mình "biết" bài thơ đó, "hiểu" bài thơ đó... Thật ra chỉ vì mình thuộc lòng, nên nó trở thành một phần của tuổi thơ của mình mà thôi, không còn khái niệm hiểu hay không nữa. Nhưng hôm nay đọc lại và cảm nhận cái thân thuộc cũ kĩ ấy, thật ra là hôm nay mình mới "biết", mới "hiểu", như đọc lần đầu... Đúng là ba mươi mấy năm sống ở đời con mới hiểu được: có những thứ dịu dàng như một cành hoa thôi, nhưng có thể làm tim mình ứa máu.

Con đọc lại bài thơ Nịnh vợ, có thể nói rằng đây là bài thơ hay nhất của Ba (theo ý con), và thấy sao lại có thể lãng mạn và nên thơ như thế. "Em giăng hai đầu nắng nhạt, buộc một gót chân chim"... Nhưng mà nó cũng mô tả rất thật cái hình ảnh ba mặc cái áo sơmi xanh đậm, vải lanh lỏng lẻo... Mỗi chiều ba uống rượu say rồi vẫn lết về nhà... mặc dù con chưa bao giờ thấy me "chong đèn một ngọn" chờ... Mà hình ảnh "chong đèn một ngọn" là những đêm nhà mình thắp đèn dầu leo lét, me và 2 đứa ngồi giữa nhà tụng kinh mong bình an cho Ba trong những ngày Ba đi vắng xa... Con lại vẫn thuộc lòng bài kinh và không thể không viết ra đây...

Đại từ đại bi
thương xót chúng sanh
đại hỉ đại xả
cứu vớt muôn loài..

Những vần điệu gắn liền với tuổi thơ, và có thể là vì như thế mà tụi con biết mơ mộng, lãng mạn, và cũng biết lạc quan cho đến ngày hôm nay.

Chiều nay con gửi bài thơ "Sống mà gặp nhau đã đẹp vô cùng" cho một người bạn thân, người đang lao đao vì business gần như phá sản.. thì con mới biết những bài thơ của Ba có giá trị không chỉ là những bài thơ, mà còn giúp con kết nối với người khác, và biết đâu sẽ xoa dịu được cho một ai đó...

Con từng nhớ lần đầu tiên con cố gắng đánh máy bài thơ của Ba, rồi in ra, đi ép gỗ, có cái hình sóng vỗ mạn đời, cũng là quà sinh nhật cho ba, cách đây khoảng 10 năm... Hôm nay Minou làm lại chuyện này và con thấy sống lại những ngày tuổi nhỏ, đồng thời thấy mình đã lớn hơn rất nhiều...

Mong rằng Ba sẽ tiếp tục dành thời gian để viết, nếu Ba biết được những bài thơ của Ba có ý nghĩa với con như thế nào....


Sài gòn, tháng 10 năm 2008
Mimi - con gái lớn

No comments: