Monday, September 29, 2008

Sonata




Có ai đi ngoài chân mây
nết chân loang màu sữa
đêm nay sao vỡ đầy trời
không gian như từng sợi nhỏ
và em
nghiêm trang trong vùng tưởng nhớ
mười ngón tay
gõ xuống trái tim
đau từng mỗi giọt đàn

Tôi đưa tay lỡ nhịp
làm sao bắt kịp
giữa hai chớp sao băng
ôi những ngón tay của thần linh
mở ra tận cùng sâu thẳm
dưới mỗi cuội đá xanh
âm thanh thổi vào sự sống
tôi ngồi trong bóng đêm
nghe tiếng cười đuổi nhau trên thuỷ tinh
giữa muồn nghìn pha lê sợi mỏng
bước thời gian
không dám động
sợ làm đau
ánh trăng

Phan Như

No comments: