Wednesday, September 24, 2008

Con đường trước cổng trường Đồng Khánh


Em còn nhớ không
có con đường
kỷ niệm còn xanh dấu chân
mỗi viên gạch ô vuông
là một chuyện tình buồn

Hai vòm cây sao
khua đau hồn kỷ niệm
sao lại gọi cổng trường vôi tím
bọn tôi mấy đứa
lang thang những năm 60
nắng mưa không bỏ một ngày
đón giờ tan học
khi tiếng trống đã thay bằng tiếng chuông
gót chân khua nghìn cánh hạc

Ôi con đường áo trắng
giữa ngàn sao lấp lánh
biết đâu là mắt em

Thư anh viết hai năm
em xé một giờ như gió
khi bắt đầu biết chia xẻ đắng cay
bọn anh mỗi người mỗi ngã
con cáo chết ba năm
còn ngoảnh đầu thương nhớ
ôi con đường quá khứ
dài suốt một đời người
chiều nay
có ai đốt lửa bên trời
trong tôi hai hàng phượng đỏ
âm thầm tưởng niệm một cổng trường không còn vôi tím

Và em chân trời góc biển
đã dẹp nỗi nhớ quên?

Phan Như

No comments: